Điều gì sẽ xảy ra nếu thành phố chúng ta hướng đến không phải là một giấc mơ, mà là từ lựa chọn chúng ta đưa ra hôm nay?
Hãy hình dung một thành phố nơi không gian xanh mời gọi sự gắn kết: nơi các hệ thống thông minh vận hành âm thầm phía sau, và nơi mỗi người dân đều cảm thấy được nhìn nhận, lắng nghe và cảm thấy thân thuộc.
Đó chính là TP. Hồ Chí Minh mà chúng ta có thể kiến tạo từ hôm nay.
Đây không phải là điều viễn tưởng. Mà là nơi tương lai bắt đầu.
Chào mừng đến với Hành trình đến 2050.
“Đô thị thông minh, con người có hạnh phúc?”
Thành phố thông minh được kiến tạo từng bước một và TP. Hồ Chí Minh cũng không phải ngoại lệ.Mỗi bước nhảy vọt về kết nối số đều đi kèm với thách thức không ngừng trong điều phối phát triển đô thị và nguồn lực tài chính.
Chúng ta đã đạt được bước tiến đáng kể nhưng chặng đường phía trước vẫn còn nhiều việc phải làm.
TP. Hồ Chí Minh đang đi đầu trong phát triển đô thị số của Việt Nam và đang vươn lên trở thành nhân tố quan trọng trong tương lai các siêu đô thị ASEAN.
Tuy nhiên, chuyển đổi thực sự đòi hỏi cải cách toàn diện, từ tư duy lãnh đạo, đến thiết kế thể chế và phát triển nguồn nhân lực.
Phát triển đô thị gắn với giao thông công cộng sẽ là nền tảng cho tăng trưởng mới.
355 km tuyến metro
Ứng dụng AI trong quản trị
Lực lượng lao động thành thạo các kỹ năng số
Mọi thứ được xây dựng không chỉ để tăng tốc, mà còn nuôi dưỡng cảm giác gắn kết và thân thuộc.
Hành trình này cho chúng ta cơ hội kiến tạo một thành phố phát triển cả về quy mô lẫn tầm vóc nơi mà công nhân làm việc trong các nhà máy và doanh nhân công nghệ có thể sống cạnh nhau,
nơi các không gian công cộng đưa người dân đến gần nhau hơn, và nơi mọi người, đặc biệt là giới trẻ, cảm thấy mình thuộc về cả nền kinh tế lẫn câu chuyện về thành phố luôn được viết tiếp không ngừng.
Một thành phố thông minh không được định nghĩa chỉ bằng các cảm biến mà được hình thành qua niềm tin, sự hợp tác và quan tâm.
Để tiến về phía trước, chúng ta phải tạo kết nối, giữa hệ thống với con người, giữa ý tưởng với hành động, và giữa tầm nhìn với cuộc sống thường nhật.
Quy hoạch không chỉ xoay quanh hệ thống và cấu trúc mà cần lấy con người, mục tiêu và sự thấu cảm làm trung tâm.
Hãy lắng nghe từng nhịp thở của thành phố qua dữ liệu, những ước mơ, sự bền bỉ và sự kết nối giữa người với người.
Phương tiện có thể thay đổi. Nhưng điều khiến thành phố trở nên đáng sống chính là ở cách nó nâng đỡ và gắn kết cư dân ở đó, và cho họ cảm giác thuộc về.
Đến năm 2050, nhịp đập đô thị Việt sẽ năng động và thông minh hơn bởi sức mạnh thực sự của một thành phố thông minh không nằm ở hệ thống mà ở sự quan tâm, kết nối và lòng dũng cảm để hình dung ra những cách tốt đẹp hơn để sống cùng nhau
Hành trình đến 2050