Tuy nhiên, chuyển đổi lớn nhất có thể không nằm ở công nghệ mà ở văn hóa. Phó giáo sư Cleveland dự đoán rằng, “chúng ta sẽ chứng kiến sự chuyển dịch từ mô hình bảo tồn áp đặt từ trên xuống đến các sáng kiến đổi mới sáng tạo do chính cộng đồng khởi xướng và thực hiện”. Các nghệ nhân sẽ trở thành người vừa giữ gìn các giá trị truyền thống vừa đồng sáng tạo nên tương lai bền vững. Lưu giữ văn hóa qua các câu chuyện kể, lâu nay vốn được xem là một công cụ thụ động, sẽ nổi lên như một phương pháp nghiên cứu và thiết kế đầy quyền năng.
Di sản thủ công Việt có thể đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng của người tiêu dùng toàn cầu về các sản phẩm có tính đạo đức, nguồn gốc minh bạch và mang ý nghĩa, đặc biệt nếu biết áp dụng blockchain và các công cụ xác minh nguồn gốc số để bảo vệ tính xác thực. “Du lịch thủ công, giáo dục thiết kế và các nền tảng thương mại số sẽ phát triển”, bà nhận định. “Nếu đầu tư ngay từ bây giờ, Việt Nam có thể trở thành quốc gia dẫn đầu về phát triển văn hóa bền vững”.
Một tương lai biết trân quý quá khứ
Để xây dựng một tương lai như vậy cần sự hợp tác ở tất cả các cấp. Chính phủ cần tạo ra các khung chính sách quốc gia cho di sản phi vật thể, hỗ trợ số hóa tư liệu văn hóa, bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ cho nghệ nhân và đầu tư vào hạ tầng văn hóa.
“Chúng ta cần những quy định rõ ràng về quyền sở hữu dữ liệu và cơ chế chia sẻ lợi ích”, Phó giáo sư Cleveland nói.
Với các doanh nghiệp, đặc biệt trong lĩnh vực thời trang và thiết kế, cơ hội nằm ở việc xây dựng những mối quan hệ hợp tác có đạo đức. Bà nhấn mạnh: “Hỗ trợ không đơn thuần là những giao dịch, mà cần mang tính dài hạn, minh bạch và xuất phát từ mục tiêu của cộng đồng”. Các nền tảng công nghệ – từ ứng dụng kể chuyện trên thiết bị di động đến các hệ thống xác thực bằng blockchain – có thể giúp nghệ nhân kiểm soát tốt hơn và nâng cao sự hiện diện của họ hơn.