Ai mà ngờ được…
Một ngày nào đó, tôi sẽ trở thành sinh viên Digital Marketing của RMIT.
Một ngày nào đó, tôi sẽ xuất hiện trên tất cả các kênh truyền thông của trường.
Một ngày nào đó, tôi sẽ cầm micro làm MC, tự tin nói trước hàng trăm người.
Một ngày nào đó, tôi sẽ là người đồng hành, giúp đỡ sinh viên khác chuẩn bị cho sự nghiệp của họ.
Nhưng sẽ chẳng có "một ngày nào đó" xảy ra nếu không có ngày đầu tiên.
Ngày đầu tiên của tôi không hề dễ dàng. Tôi vẫn nhớ rõ như in cảm giác khi bị từ chối học bổng. Khoảnh khắc đó gieo vào tôi một hạt mầm nghi ngờ: liệu mình có đủ giỏi hay không. Nhưng tôi vẫn bước vào cổng trường, có chút hoang mang, nhưng cùng với đó là tinh thần quyết tâm chứng minh với chính mình rằng: Tôi xứng đáng ở đây.
Từ ngày đầu tiên ấy, tôi không chỉ nghĩ cho riêng mình. Tôi muốn nhiều hơn thế. Tôi muốn đóng góp, muốn thực sự cống hiến cho cộng đồng mà mình vừa gia nhập. Vì với tôi, RMIT không chỉ là một trường đại học mà còn là nơi tôi đã chứng kiến sự thay đổi thật sự. Sự thay đổi đó đã đến với anh trai tôi, Quang Vũ, cựu sinh viên RMIT cách đây bảy năm. Và tôi tin chắc, nó cũng có thể đến với tôi. Thế nên, tôi bắt đầu nói "đồng ý". Tôi đồng ý với cái mới, đồng ý với thử thách, đồng ý gần như mọi cơ hội đến với mình. Tôi thôi nghĩ quá nhiều, mà cứ nộp đơn - đôi khi chỉ ngay sau khi thấy một sự kiện hiện lên trên màn hình. Chính suy nghĩ đơn giản ấy đã đưa tôi đến với biết bao đội ngũ và phòng ban tuyệt vời: hội đồng sinh viên, phòng Hướng nghiệp, Cựu sinh viên và Quan hệ doanh nghiệp và nhiều nơi khác.
Những hoạt động đó không chỉ là ngoại khóa. Chúng đều là những bước đi hướng tới mục tiêu lớn hơn: xây dựng một đời sống sinh viên nơi mà mọi người không chỉ học, mà còn thật sự sống trọn vẹn những năm tháng đại học. Một nơi sinh viên được hỗ trợ không chỉ trong học tập, mà còn cả về tinh thần, xã hội và nghề nghiệp.
Đó là "di sản" mà tôi muốn góp phần tạo dựng.
Tôi muốn thể hiện hình ảnh một sinh viên RMIT thế hệ mới: một người linh hoạt, không ngại thử thách, và thực sự mang lại giá trị cho cộng đồng. Một người quan tâm không chỉ đến hành trình của bản thân, mà còn đến việc nâng đỡ những người đi cùng mình.
Và qua từng vai trò tôi đảm nhận, từng đội ngũ tôi tham gia, từng sinh viên tôi làm việc cùng, tôi bắt đầu nhìn thấy tác động đó hiện hữu - không chỉ trong sự trưởng thành của chính mình, mà còn trong sự trưởng thành của tất cả những người xung quanh.
Đây là câu chuyện di sản RMIT của tôi. Và nó chưa dừng lại ở đây, bởi vì...
Một ngày, tôi đã mơ ước.
Ngày đầu tiên, tôi đã bắt đầu.
Và hôm nay, tôi tiếp tục - mang theo di sản mà mình đã nhận, để lan tỏa và nối dài hành trình này.