"Cảm ơn cô vì đã là một giảng viên tuyệt vời. Cô đã giúp những kiến thức lý thuyết phức tạp trở nên dễ hiểu và gần gũi hơn…"
Đó là một dòng trong email cảm ơn của sinh viên gửi tới cô Linda Nguyễn, giảng viên ngành Truyền thông Chuyên nghiệp (Khoa Truyền thông & Thiết kế). Nhưng nếu hỏi thêm, bạn sẽ nghe rất nhiều sinh viên khác nói những điều tương tự về cô.
Hơn 13 năm giảng dạy tại RMIT Việt Nam, cô Linda đã âm thầm tạo nên một "di sản" vượt xa khuôn khổ lớp học. Ảnh hưởng của cô không được đo bằng điểm số hay số buổi điểm danh, mà bằng cách sinh viên mang theo những gì học được nhiều năm sau khi tốt nghiệp.
Cô là người để ý đến từng chi tiết nhỏ - một ý tưởng sắc bén ẩn sâu trong đoạn thứ tư, hay một trích dẫn bị bỏ sót (đúng vậy đó, cô kiểm tra tất cả các nguồn tài liệu tham khảo). Cô không chỉ chấm bài, mà còn thực sự đối thoại với từng sản phẩm học tập của sinh viên. Bài làm khi được trả lại thường kèm những phản hồi sâu sắc, khiến sinh viên tin rằng mình có thể làm tốt hơn nữa.
Những ai từng ngồi trong lớp cô đều nhớ đến tính kỷ luật: đến sớm, luôn chuẩn bị kỹ, và nói năng có trọng tâm. Nhưng điều đọng lại lâu dài hơn chính là sự quan tâm thầm lặng - vượt xa trách nhiệm của một giảng viên. Chính sự đầu tư vào từng sinh viên đã khiến các bạn muốn thay đổi, muốn làm tốt hơn.
Cô Linda dạy quảng cáo. Nhưng điều sinh viên mang theo là những bài học lớn hơn: tư duy phản biện, giao tiếp chính trực, và sự kiên trì tiếp tục bước đi ngay cả khi mọi thứ trở nên khó khăn.
Nhiều năm sau, các cựu sinh viên vẫn còn nhắc đến tên cô. Luôn với cảm giác rằng một câu nói, hay đơn giản là cách cô sống, vẫn đang định hình cách họ suy nghĩ, làm việc và lãnh đạo.
Đó chính là di sản của cô.
Và nó vẫn tiếp tục lớn lên, thầm lặng nhưng đầy ý nghĩa, qua từng thế hệ sinh viên mà cô gặp gỡ.