Ngày xưa, tôi từng nghĩ bóng tối sẽ vừa là hành trình, vừa là điểm đến cuối cùng của cuộc đời mình.
Nghe có vẻ nặng nề, nhưng suốt một thời gian dài, tôi thực sự đã sống giữa bóng tối ấy.
Từ thời cấp ba, tôi thường cảm thấy lạc lõng. Tôi biết mình không phải kiểu người dễ kết bạn, lại hay gặp những thử thách mà tôi chẳng thể nào đối diện nổi. Cộng thêm bản tính hay suy nghĩ nhiều, tôi dần dần chìm sâu hơn vào bóng tối.
Quãng thời gian ấy dài, thật cô đơn và nặng nề. Tôi chỉ để mặc bóng tối bao trùm lấy mình. Đến lúc phải chọn trường đại học, khi mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho tương lai, thì tôi lại chẳng làm gì cả. Không phải vì tôi không muốn, mà vì tôi chẳng còn đủ can đảm. Tôi đã thấy lạc lõng quá lâu. Thế là tôi để bố mẹ quyết định thay. Và họ đã chọn RMIT Việt Nam.
Ban đầu, tôi nghĩ mình sẽ cứ chọn đại một ngành, học cho xong, tốt nghiệp, rồi tìm một công việc ổn định. Vậy thôi. Khi được tư vấn tuyển sinh, tôi làm bài trắc nghiệm tính cách và được hỏi han khá kỹ. Họ gợi ý ngành Digital Marketing. Tôi nhớ mình đã nghĩ:
Thật sao? Một đứa ít nói như mình mà học marketing ư?
Nhưng rồi tôi vẫn quyết định thử.
Và bất ngờ thay, ngành học đó lại hợp với tôi hơn tôi từng tưởng tượng. Nhìn lại, tôi tin đó là một trong những quyết định đúng đắn nhất đời mình.
Từ khi vào RMIT, mọi thứ dần trở nên tươi sáng hơn. Từng bước, tôi bắt đầu bước ra khỏi bóng tối từng giam cầm mình. Nghe như tôi đang nói quá lên về RMIT, nhưng đó là sự thật. Từ lớp học đầu tiên, đến người bạn đầu tiên (giờ đã trở thành người bạn thân nhất), đến câu lạc bộ đầu tiên tôi tham gia, rồi những giờ học cùng giảng viên nhiệt huyết, nhân viên tận tâm, bạn bè truyền cảm hứng - ánh sáng cứ thế tìm được đường len lỏi vào cuộc đời tôi.
Tôi thật sự biết ơn vì đã chọn RMIT. Với nhiều người, "di sản" có thể là điều gì đó to lớn hay phi thường. Nhưng với tôi, di sản mà RMIT để lại chính là sự thay đổi của bản thân mình. Tôi không còn là cô bé nhút nhát, sợ nói ra suy nghĩ của mình, không còn là đứa trẻ từng tin rằng con đường phía trước chỉ toàn bóng tối. Giờ đây, tôi có hy vọng cho tương lai, sẵn sàng đón nhận những điều phía trước. Tôi đang sống tuổi trẻ một cách trọn vẹn, với mục tiêu riêng, niềm vui trong tim, và sự can đảm để bước ra ánh sáng.
Câu chuyện này có thể hơi dài, nhưng tôi nghĩ đây là một trong số ít cơ hội để tôi có thể nói lời cảm ơn một cách chân thành - đến RMIT và những con người tuyệt vời mà tôi đã gặp ở đây.
Bật mí một điều thú vị đó là: khi mới vào RMIT, tôi từng rất chật vật. Sau đó, tôi được giới thiệu đến đội ngũ hỗ trợ tâm lý. Thú thật lúc đó tôi nghĩ dịch vụ tư vấn chắc cũng chỉ làm qua loa cho xong. Nhưng các anh chị ở đây lại thể hiện sự quan tâm chân thành đến mức làm tôi thật sự ấm lòng. Tôi đã quá ngại để trả lời tin nhắn của họ, nhưng trong thâm tâm, tôi thấy mình được an ủi và nâng đỡ vô cùng.