Bài học ngoài trang sách

Bài học ngoài trang sách

Không phải bài học nào cũng đến từ sách vở - tại RMIT, Phạm Văn Nhật Minh nhận ra rằng dũng khí không nằm ở sự hoàn hảo, mà ở việc dám cất lời, vấp ngã và tiếp tục bước đi.

"Bạn dũng cảm hơn mình nghĩ, mạnh mẽ hơn mình thấy và thông minh hơn mình tưởng." - A. A. Milne

Đây là câu chuyện về một cậu bé đã thay đổi cuộc đời mình chỉ bằng cách thay đổi góc nhìn. Hành trình của cậu bé ấy không thể không nhắc đến sự kiên cường đã được tôi luyện trong quá trình học tập tại RMIT.

Mọi thứ bắt đầu từ những năm cấp ba, khi tôi loay hoay giữa muôn vàn lựa chọn, cảm thấy lạc lõng trong khi những người bạn xung quanh dường như rất chắc chắn về con đường của họ. Tôi đã chần chừ khi quyết định chọn RMIT, không biết liệu đây có phải nơi phù hợp để bắt đầu một chương mới, mà không hề hay biết đó sẽ là một trong những lựa chọn mình sẽ biết ơn nhất.

Từ nhỏ, ba mẹ đã lấp đầy thế giới của tôi bằng những cuốn sách và câu chuyện. Điều đó cho tôi một cách nhìn riêng: quan sát hành vi, lắng nghe cảm xúc, và luôn cố gắng đồng cảm với mọi người. Nhưng càng cố gắng, tôi lại càng thấy mình thiếu tự tin. Dù có cố gắng hòa nhập đến thế nào, vẫn có một "tiếng nói trong đầu" luôn bảo tôi rằng mọi nỗ lực là chưa đủ. Áp lực vô hình ấy đè nặng nhiều năm trời, khiến tôi sợ hãi mỗi khi phải làm điều gì có thể dẫn tới sai lầm.

Mọi thứ chỉ thực sự thay đổi khi tôi bước vào RMIT.

Ngày đầu tiên, tim tôi đập nhanh không chỉ vì háo hức, mà còn vì nỗi sợ quen thuộc: Liệu tôi có hòa nhập được? Liệu tôi có dám thể hiện bản thân? Tôi nhìn những nhóm bạn cười nói tự nhiên và tự hỏi, liệu mình có thể nào trở thành một phần trong thế giới ấy?

Tôi vẫn nhớ lần đầu được trò chuyện với một nhóm bạn ở RMIT. Mọi thứ thật nhẹ nhàng, không gượng ép, chỉ đơn giản là chia sẻ câu chuyện và lắng nghe nhau. Lần đầu tiên, tôi nhận ra kết nối có thể tự nhiên đến vậy khi ta là chính mình. Không cần giả vờ, không còn sợ mình sẽ lỡ lời làm mất lòng ai. Chính khoảnh khắc đó dạy tôi một điều: không ai có thể biết ta cần gì hay cảm thấy gì, trừ khi ta nói ra. Sự sẻ chia cởi mở dần trở thành cây cầu đưa tôi đến với tình bạn và sự thấu hiểu.

Cảm giác ấy không dừng lại ở lần trò chuyện đầu tiên. RMIT mang đến cho tôi nhiều điều bất ngờ khác. Trong mỗi lớp học, mỗi lần thảo luận, tôi cảm nhận được sự lắng nghe chân thành, dù ý tưởng của ta có lạ lùng đến đâu chăng nữa. Ở đây, mọi tiếng nói đều có giá trị. Không quan trọng đúng hay sai, mà là sự thật lòng. Càng dũng cảm cất tiếng, tôi càng thấy sự kết nối ấy đáng giá. Tôi nhận ra rằng sự dễ tổn thương không phải là điểm yếu, mà là sức mạnh. Tôi trở thành một phần của cộng đồng nơi sự tò mò được trân trọng. Không ai bị bỏ lại phía sau. Sai lầm không bị chê trách, mà trở thành bài học, thậm chí là nụ cười chia sẻ. Thầy cô dừng lại để lắng nghe, bạn bè nâng đỡ nhau qua từng vấp váp. Tôi thấy mình không đơn độc, và rằng mỗi người đều đang đi tìm chỗ đứng cho riêng mình.

Pham Van Nhat Minh thumbnail image "Tôi trở thành một phần của cộng đồng nơi không ai bị bỏ lại phía sau."

Càng thành thật, tôi càng có thêm những kết nối thật sự. Qua những câu chuyện chân tình, những lần lỡ lời rồi bật cười, tôi học được rằng tính chân thực luôn mạnh mẽ hơn sự hoàn hảo.

RMIT cho tôi dũng khí bước ra khỏi vùng an toàn, biến nỗi sợ thành sức mạnh. Tôi bắt đầu giơ tay phát biểu, đặt câu hỏi dù giọng run, tham gia thảo luận vượt khỏi lĩnh vực quen thuộc. Tôi học rằng sự tự tin thật sự không phải là có tất cả câu trả lời, mà là dám để bản thân được nhìn thấy, kể cả với những thiếu sót.

Hành trình của tôi với RMIT vẫn chưa kết thúc - còn hai năm phía trước với những bài học, cơ hội và trải nghiệm mới. Tôi háo hức được tiếp tục khám phá, học hỏi và xem con đường này sẽ đưa mình đi đến đâu, với niềm tin rằng từng bước đều được nâng đỡ để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Là người tin rằng mọi câu chuyện đều đẹp hơn khi được mở đầu và kết thúc bằng sự chiêm nghiệm, tôi muốn khép lại bằng lời nhắn gửi:

Hành trình học tập không phải là đi đến một đích đến, mà là có đủ dũng khí để bước đi, đặt câu hỏi, và để mỗi phát hiện góp phần hình thành con người bạn.

Share