Gia đình tôi có ba cậu con trai. Cậu cả sinh năm 2000 - đúng năm RMIT có mặt tại Việt Nam. Chín năm sau, khi cậu út chào đời, tôi đăng ký suất ưu tiên nhập học vào RMIT cho cậu cả qua chương trình liên kết của một công ty bảo hiểm nhân thọ và RMIT.
Tôi làm việc hơn 20 năm tại một công ty nước ngoài nên hiểu rõ môi trường học tập chuyên nghiệp sẽ là nền tảng tốt nhất để con phát triển. Để đạt được điều này, các con không học nhồi nhét từ nhỏ, mà rèn luyện qua thái độ, sự ưu tiên, cân bằng, và mục tiêu rõ ràng. Tôi cũng nhận thấy trong các chương trình Management Trainee của công ty, những ứng viên từ các trường đại học quốc tế, đặc biệt là RMIT, luôn nổi bật về năng lực.
Khi cậu cả vào đại học, dù thư ưu tiên năm xưa không còn hiệu lực, gia đình tôi vẫn cùng con tìm hiểu và cậu chọn RMIT Việt Nam. Ở đó, con vừa học vừa tham gia các hoạt động ngoại khóa, từng đảm nhiệm vai trò Chủ tịch CLB Cầu lông, đối mặt với nhiều thử thách và trưởng thành qua từng sự kiện. Ba năm sau, anh thứ hai cũng nối bước vào RMIT. Hai anh em học cùng trường, sống xa nhà, tự chăm sóc bản thân và chăm sóc lẫn nhau, khiến vợ chồng tôi thêm yên tâm
Cậu cả do ảnh hưởng dịch Covid-19 nên không đi trao đổi một năm ở RMIT Úc, đã tốt nghiệp và đang làm đúng chuyên ngành Logistics. Cậu thứ hai học tại RMIT Việt Nam được 2 năm, trao đổi tại Úc 1 năm, tốt nghiệp cử nhân tại Úc và hiện đang học Thạc sĩ tại RMIT Úc. Trong quá trình học, các con thường xuyên chia sẻ với vợ chồng tôi về những khăn và "giải pháp" để vượt qua: từ việc "xịt máu mũi" để kịp deadline, đến xoay xở giữa học và làm thêm, hay tự trang trải mọi chi phí khi ở Úc để ba mẹ không phải lo.
Ngày dự lễ tốt nghiệp của cậu cả tại Việt Nam và cậu thứ hai tại Úc, cảm xúc vỡ òa. Không khí trang nghiêm, trân trọng của buổi lễ khiến chúng tôi rơi nước mắt vì hạnh phúc. Chúng tôi vui vì các con trưởng thành, hạnh phúc vì các con đã biết lựa chọn và kiên trì phát triển bản thân trong môi trường RMIT - nơi giúp các con tiến xa hơn cả mong đợi của ba mẹ.
Chàng út đã quan sát hành trình của hai anh suốt những năm qua, tự đặt mục tiêu và đã đỗ vào trường cấp 3 giống hai anh với điểm số còn cao hơn. Khi nghe hai anh trả lời "Không" cho câu hỏi: "Nếu ngày trước ba mẹ cho 1 tỷ để khởi nghiệp thay vì học RMIT, con có chọn lại không?", chúng tôi hiểu rằng cậu út cũng đã xác định rõ con đường học tập của mình - tiếp bước di sản học tập và trưởng thành mà 2 anh đã xây dựng.
Vợ chồng tôi thực sự nguyện lòng, yêu thương và biết ơn hành trình này - một hành trình mà giá trị không chỉ nằm ở tấm bằng, mà còn ở bản lĩnh, kỹ năng và tâm thế sẵn sàng bước ra thế giới mà các con đã hình thành tại RMIT.