RMIT Việt Nam trong tôi không chỉ là tấm bằng tốt nghiệp hay chiếc cúp President's Award 2013 danh giá nhất từ trường. Đó là cánh cửa mở ra nhiều "vũ trụ song hành", nơi tôi vừa khám phá thế giới vừa khám phá chính mình. Trong hành trình ấy, tôi học cách biến giới hạn thành động lực, bắt đầu từ việc thấu cảm với con người, thấu hiểu bối cảnh trước khi quyết định và luôn nghĩ đến tác động lâu dài của mỗi lựa chọn.
Tại ngưỡng cửa ấy, tôi may mắn có hai người thầy để đời đã góp phần định hình con người tôi hôm nay. Thầy Steve Paris không trực tiếp đứng lớp, nhưng là tấm gương sống về kỹ năng lõi, Đồng cảm và Lắng nghe chủ động, mảnh ghép tôi thiếu và vẫn phải rèn giũa mỗi ngày trong một thế giới đổi thay quá nhanh. Từ cách thầy quan sát, đặt câu hỏi đúng chỗ và trao quyền, tôi nhận ra rằng phát triển con người không chỉ là truyền đạt kỹ năng, mà còn là trao niềm tin và sự bao dung.
Bên cạnh đó là thầy Paul Smith, người đồng hành trực tiếp cùng tôi, từ học thuật đến nhiều dự án nghiên cứu và triển khai cho cộng đồng. Từ thầy, tôi học được tính Chính trực trong thiết kế, Liêm chính trong học thuật, và không bao giờ bỏ cuộc khi ý tưởng gặp bế tắc hay triển khai vướng khó khăn. Cả hai thầy nay đều đã đi rất xa, nhưng bài học và tinh thần của các thầy vẫn ở lại trong tôi như ngọn lửa thôi thúc tôi tiếp tục chia sẻ và lan tỏa cùng mọi người.
Những bài học ấy tại RMIT Việt Nam đã mở ra cho tôi ba "vũ trụ" đời thực. Trong vũ trụ nghề nghiệp, tôi có mặt ở nhà máy, văn phòng, đường phố để chạm vào vấn đề thật và biến sáng tạo thành sản phẩm có giá trị. Trong vũ trụ giáo dục, tôi nuôi dưỡng đam mê giảng dạy, lắng nghe câu hỏi của sinh viên để luôn học lại và làm mới tư duy. Trong vũ trụ cộng đồng, tôi tham gia các dự án xã hội, để nhắc mình rằng thiết kế phải tạo ra giá trị bền vững cho con người. Ba "vũ trụ" ấy, bắt đầu từ RMIT, như ba chân kiềng giúp tôi đứng vững và phát triển toàn diện từ thời sinh viên cho đến hôm nay. Hơn tất cả, RMIT Việt Nam không chỉ mở ra cánh cửa cho riêng tôi. RMIT Việt Nam là một cộng đồng nơi thầy cô, bạn học, cựu sinh viên và đối tác cùng nhau lắng nghe, làm việc minh bạch, kỷ luật, và cùng nâng chuẩn từ lớp học đến doanh nghiệp và xã hội. Chính sức mạnh cộng hưởng ấy giúp mỗi sinh viên RMIT Việt Nam tự tin bước vào bất kỳ "vũ trụ" nào họ chọn.
Với tôi, di sản của RMIT Việt Nam không thuộc về riêng ai, mà được nuôi dưỡng từ những hành động tử tế nhỏ, sống thật mỗi ngày, học hỏi không ngừng từ những con người thú vị, mạnh dạng tiếp thu nguồn tri thức đa dạng và rèn luyện bản lĩnh cá nhân vững vàng của cả cộng đồng. Tôi sẽ tiếp tục mang theo bản lĩnh được vun đắp từ RMIT Việt Nam, sống trọn các "vũ trụ" của mình, và hiện thực hóa ước mơ bản thân là đưa thương hiệu, sản phẩm, và di sản Việt vững vàng bước ra thế giới bao la.
Đặc biệt nhất với cá nhân tôi, khi nhắc về RMIT Việt Nam, tôi luôn biết ơn ba má đã tin tưởng tuyệt đối và đồng hành cùng tôi trên mọi bước đường học tập và phát triển bản thân tại RMIT Việt Nam. Ba má đã cùng chia sẻ những thử thách và khoảnh khắc tự hào nhất.